đã nhiều năm rồi, kể từ khi người ấy ra đi. Nhưng những ngày trăng tròn ấy cứ ám ảnh mãi trong tôi, một vầng trăng tinh khôi, trong vắt ngày xưa.
Trăng nào tròn như trăng rằm tháng tám
Trung thu ngồi phá cỗ, nhớ trăng xưa
Tôi nhớ trăng xưa, nhớ chiều mưa hôm ấy
Em nhớ gì không, khi bỗng thấy trăng rằm
Trăng ngày xưa một vầng trăng trong vắt
Ánh trăng lan mà ngỡ ánh trăng đời
Trăng hiền hòa, trăng chiếu sáng muôn nơi
Nhớ vơi đầy, vầng trăng xưa chung nhịp
Trời vẫn xanh sao nhạt nhòa mưa đổ
Hay tại vì lỗi hẹn với người xưa
Mưa day dứt, mưa tìm về hoài niệm
Hai hướng rồi, nỗi nhớ có riêng ai
Tôi sợ tàn phai cho một con đường cũ
Tôi sợ lá thu chẳng thể hiểu thu ngàn
Lá rụng đi, cho mùa thu ở lại
Một người đi, đông giá đã sang tên
No comments:
Post a Comment